Đây là một lễ hội lớn ở Nghệ An, thu hút hàng vạn lượt người từ khắp nơi đổ về trẩy hội. Không giống như lễ hội Cổ Loa, luôn có ba phần: lễ tế thần, lễ rước kiệu, khách thập phương dâng hương, vui hội, lễ hội Đền Cuông chỉ có lễ tế thần, sau đó là các sinh hoạt văn hoá: hát tuồng, chèo, thả đèn hoa.
Mùa xuân, đến với Đền Cuông không chỉ là dịp cầu phúc, cầu tài mà c̣n là dịp để ḷng người ghi dấu đoạn kết của câu chuyện Loa Thành: An Dương Vương đem công chúa Mỵ Châu chạy trốn kẻ thù, tới Diễn Châu th́ dừng lại. Nhận ra sự thật, vua chém con gái yêu rồi theo thần Kim Quy đi về phía biển... Truyền thuyết và lịch sử, thực và hư, những dấu tích đă rêu phong, đă hoen mờ cùng thời gian, chỉ c̣n lại đó là một Đền Cuông linh thiêng và ḷng ngưỡng vọng của nhân dân nhưng cũng đủ để ta rút ra bao điều đáng chiêm nghiệm...
Đền Cuông là một di tích lịch sử đă được Nhà nước xếp hạng và cũng là một danh thắng mà bất cứ ai đă đến sẽ khó quên bởi sự kết hợp hài hoà giữa kiến trúc và cảnh sắc thiên nhiên như thể đă có một sự thoả thuận từ ngàn đời trước giữa tạo hoá và bàn tay con người.
Đền nằm ở lưng chừng núi Mộ Dạ, ngay kề Quốc lộ I. Phía sau núi là biển cả mênh mông, ngày đếm sóng vỗ ŕ rào. Mỗi ban mai, vầng dương từ biển nhô lên phủ cho cảnh vật một vầng hào quang rực rỡ.
Đứng từ Quốc lộ I nh́n lên, cổng Tam quan cao vời vợi. Ba tầng lầu như được tôn thêm vẻ cổ kính bởi lớp rêu phong và những cây si nảy mầm từ các kẽ đá bám rễ leo lên đến tận lầu thượng. Kiến trúc bên trong đền phần lớn đều được tu bổ lại nhưng dáng xưa vẫn c̣n đó trên các cây cột đồ sộ, những chạm nổi rồng phượng tinh xảo, những câu đối viết bằng chữ Hán của các quan lại, danh nho thời trước muốn tỏ ḷng tôn kính với vua Thục An Dương Vương.
Bước vào bên trong đền thờ Thần An Dương Vương, ta gặp được cơi tĩnh mịch, trở ra ngoài lại thấy cảnh núi non, trời, biển... Chính cái địa thế ấy đă khiến tâm hồn con người thanh thoát như lời của rất nhiều du khách thập phương. Phải chăng v́ lẽ đó hay v́ sự linh thiêng của ngôi Đền mà người đến với chốn ấy ngày một đông?! Những năm gần đây, du khách trẩy hội Đền Cuông muốn vào thắp hương trong ngày tế lễ luôn phải vất vả v́ chen chân từ dưới chân núi.
Ḷng thành kính, cầu an khiến ngay chính những người tổ chức lễ hội cũng phải ngạc nhiên. Chốn ấy là đất thiêng "cho nên cũng tùy ḷng tín ngưỡng của nhân dân chứ không ngăn cấm được" - (Lời của Phạm Hy Lương - quan phó bảng ở Nghệ An năm 1874 viết trong bài văn bia khắc vào đá ở đền).